Nước Mỹ ngày cuối tuần của lễ Memorial Day, đường vào phi trường xe chật ních như nêm, cà nhích cà nhích. Biết thân đi trước 2 tiếng mà vẫn mém trễ máy bay!
Khỏi phải nói, phi trường đông nghẹt, máy bay không còn một chỗ trống, tuy khắp nơi vẫn còn treo bảng kêu gọi mọi người giữ ... cách giãn xã hội cách nhau 6ft (khoảng non 2m). Ngày lễ mà, mọi người bay về nhà.
Cũng may mà mọi phi trường lẫn trên máy bay vẫn còn giữ lệnh bắt mọi người phải đeo khẩu trang.
Tuy đường vào máy bay được treo bảng "Máy bay chúng tôi đã được khử trùng rất kỷ càng trước khi hành khách được cho lên" nhưng vào tới ghế vẫn tự rút giấy khử trùng (mang theo cho cả bịch) ra lau chung quanh cho lòng cảm thấy an toàn.
Mọi lần trước thấy mình lúi húi lau sẽ có kéo theo những người khác sẽ làm theo. Lần này cũng có người ngẩng lên ngó nhưng ... chẳng còn một ai làm theo. Thôi kệ....
Chuyến bay 4 tiếng rưỡi bay từ miền Tây qua miền Đông Hoa Kỳ, bay từ sáng sớm gần hoàng hôn thì tới phi trường Newark thì bắt đầu đói. Trên máy bay cố tình ngủ để khỏi uống nước, khỏi ăn uống gì cả cho chắc ăn.
Có gần 2 tiếng đồng hồ để chờ chuyến máy bay tới, mò kiếm nhà hàng vào ăn.
Phi trường quốc tế Newark gần như các tiệm bên trong đã mở, hoạt động lại hết. Nhà hàng nối nhà hàng, đủ loại thức ăn.
Đâu biết chỗ nào ngon - dở, nên lượn coi chỗ nào ngó đẹp đẽ, được mắt nhất mà tông vào, thì ánh mắt bị hút bởi những ánh đèn vàng tươi, cùng những kệ trưng những chai rượu đủ màu sắc thật hoa lệ. Thế là chẳng do dự gì nữa mà kéo valise vào ngay.
Cũng may vẫn còn chỗ nên được đưa vào ghế liền.
Vừa ngồi xuống ghế đã lia mắt vòng quanh. Trang trí hấp dẫn thật. Ánh đèn dịu mắt nhưng vẫn sáng choang. Khung cảnh rất tân thời nhưng không bị khô khan lạnh lẽo. Thật là một chỗ lý tưởng để ăn uống trong khoảng thời gian chờ chuyến máy bay kế tiếp
Thời buổi này, các nhà hàng trong phi trường đều có để Ipad ở ngay bàn để khách có thể tự đặt món ăn. Mở ra coi mới hãi hùng về giá cả.
Thịt bò nướng - $40
Gà nướng - $35
Cá nướng - $38
Món nào cũng mắc hơn bên ngoài gần gấp đôi.
Thôi kệ lỡ rồi...
Order món gà nướng ăn cho khoẻ khoắn thì cô tiếp viên da đen mặn mà xà tới:
- "Món gà phải nướng tới gần 25 phút, ông có thời gian để chờ món này không ạ?"
- "Ối chao, lâu thế cơ? Tôi sợ trễ máy bay mất..."
- "Nếu ông vẫn thích gà thì tôi xin phép giới thiệu món sandwich gà, sẽ lẹ hơn nhiều."
- "À, thế thì làm ơn cho tôi món này đi. Cám ơn cô ngheng đã cho tôi biết.
- "Vâng, không có chi ạ. Cảm ơn ông"
Cô tiếp viên quá lịch sự & đỏm đáng cùng khung cảnh chung quanh làm quên luôn cái giá mắc cắt cổ.
Dĩa Ceasar Salad (món xà lách) cùng miếng sandwich được mang ra ngó chẳng gì đặc biệt hơn ở những chỗ khác cùng với cái hoá đơn $52 đô la Mỹ (ở những nhà hàng bên ngoài chỉ cỡ $25 là cao)
Thôi kệ, được đi ra ngoài, được bay, được vào nhà hàng sau hơn một năm nhốt tại chỗ là đã quá sung sướng rồi, những cái khác là chuyện nhỏ như con thỏ.
Cầu mong cho cứ như thế này mãi vì hiện tại được đi lang thang bên ngoài nhữ thế này đã là sự mơ ước thành sự thật của chính bản thân mình trong nguyên một năm vừa qua.
Cầu mong thế giới sẽ sớm vượt qua được thử thách này để mọi người sẽ sớm cùng được lang thang ở những nơi mọi người thích được lang thang như mình đang được ...
Don Hồ
Thứ bảy 20 tháng 05, 2021
NGUỒN:
https://www.facebook.com/photo?fbid=335 ... 0643548996
