
Có Phải Em Về Đêm Nay
Có phải em về đêm nay
Trên con đường thời gian trắc trở
Để lòng anh đèn khuya cửa ngỏ
Ngọn đèn dầu lụi bấc mắt long lanh
Có phải em về đêm nay
Trên con đường chạy dài hoa cỏ
Cho lòng anh trở lại với lòng anh
Như lá vàng về với lá cây xanh
Trong những chiều gió đưa về cội
Có phải em về đêm nay
Để phá tan
Những nụ cười thắt se sầu tủi
Như anh vẫn cười mà đau đớn bao nhiêu
Không biết đời người có đưa đến tin yêu
Những ngón tay có đưa đến bàn tay
Những mùa thu có đến gió heo may
Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh
Có phải em về đêm nay
Giữa lòng chiều tím lặng
Cho anh đừng tìm thấy anh
Đo đếm thời gian
Bằng những điếu thuốc lá tắt trong đêm
Đầu gối trên cánh tay
Để giấc mơ đừng tẻ lạnh
Em đừng trách anh đã quá lo âu đời người hiu quạnh
Làm thế nào khi lòng mình nứt rạn cơ em
Dù không muốn gục ngã trong đêm
Nhưng đã bao lần đêm khuya
Anh không biết đã làm thơ
Hay đã chọn âm thanh làm độc dược
Em đừng trách anh để lòng mình tủi cực
Đến ngại ngùng dù nắng dù mưa
Sao em không về
Để dù nắng dù mưa
Dù trong thời gian có sắc mầu của những thiên đàng đổ vỡ
Anh vẫn chăn chùm kín cổ
Ngủ say mềm
Vì lòng anh (em đã biết)
Có bao giờ thèm khát vô biên
Có bao giờ anh mong đừng chết - dù để làm thơ
Nên tất cả chỉ vì yêu em
Và làm thơ cho đến chết
Em sẽ về, phải không em
Có gì đâu mà khó khăn, trắc trở
Chúng mình lại đi
Trên con đường chạy dài hoa cỏ
Là những đồn phòng ngự của tình yêu
Mỗi ngón tay em
Anh vẫn gọi là một cửa đào nguyên
Và anh: sẽ trở lại nguyên hình
Một anh chàng làm thơ
Mà suốt đời say rượu cúc
Có phải em sẽ về
Dù bầu trời vẩn đục
Hay bầu trời trang điểm bằng mây
Anh sẽ chải tóc em bằng năm ngón tay
Trong những chiều gió thổi
Nguyên Sa
Biết em có về trong đêm nay
Trên con đường tình bao trắc trở
Biết em có về trong đêm nay
Để tình nồng từng đôi cánh tay
Chắc em sẽ về đôi mắt long lanh
Sáng thêm ánh đèn tàn khuất mong manh
Thiết tha môi cười để chờ mong thôi héo lòng người
Và đời thôi chênh vênh niềm nhớ
Những yêu thương một thời ngây thơ.
Trôi đi đâu khói thuốc tàn canh
Đêm cô đơn vây trói ngày xanh
Ôi hư không như đang rót vào quạnh hiu
Anh đi qua muôn lối đời hoang
Những nỗi đau nào vẫn riêng mang
Những khát khao vẫn quay về một trời ly tan.
Biết em có về trong đêm nay
Hay con đường tình bao trắc trở
Vẫn hun hút nằm nghe mưa bay
Lời thì thầm hàng cây gió lay.
Nhớ em có người xưa giữ trong tay
Những cơn lá vàng rụng xuống đôi vai
Hỡi em quay về dù ngàn xưa phong kín hẹn thề
Và ngàn sau như âm thầm nói
Những yêu thương chỉ là cơn mê.
Nguyễn Đức Cường
Quang Tuấn - Biết Em Có Về Trong Đêm Nay (Ý Thơ Nguyên Sa)