BỮA CƠM "GÀ RÔ-TI" Ở QUÁN GÀ BISTRO
Khoảng đâu đâu lòng vòng mùa Tết Nguyên Đán của năm 2020, trước khi trận dịch tấn công mạnh vào đất nước Hoa Kỳ, anh Hùng Sùi - một người anh thân quen trong giới nghệ sĩ, người hay chở đi phi trường dùm - trong một lần chạy ngang qua một khu thương mại trên đường Brookhurst của thành phố Garden Grove (miền Nam California), đã chỉ vào một quá ăn tên "Gà Bistro", rồi bảo:
- "Em, bữa nào em ăn thử món "Cơm gà rô-ti ở đây đi. Ngon lắm. Anh bảo đảm em sẽ thích. Anh đã ăn liền tù tì cho mấy lần trong tuần lễ này rồi..."
- "Ủa, ngon tới vậy lận đó hả anh?"
- "Ừ, anh bảo đảm luôn. Anh nói ngon là nó phải ngon mà."
- "Vậy để bữa nào rảnh 2 anh em mình đi nha anh?"
- "Ừ, Don muốn đi thì cứ phone cho anh."
Anh Hùng Sùi thuộc loại kén ăn giống mình. Nhiều lần anh đã bay tới Hong Kong, lấy xe điện đi ra khu Kowloon chỉ để ăn được một tô hoành thánh mì cho "đã miệng", khùng điên cũng ngang ngửa mình luôn.
Bởi thế nghe anh nói thì bụng tin lắm, bảo lòng là bữa nào phải đi ăn thử coi có ... ngon dữ dằn giống như anh nói không?
Bận rộn với những shows Tết, chưa kịp đi ăn thử thì trận dịch ập tới, nước Mỹ rúng động. California là tiểu bang đầu tiên trên nước Mỹ tuyên bố lockdown.
Thế rồi chẳng những 1 lần, mà lockdown tới lui cả 4 lần.
Những nhà hàng, businesses, bị xấc bấc xang bang, phải đóng lên đóng xuống, rồi mở, rồi lại đóng!
Cả một năm trời nhốt trong nhà, thần trí đâu mà nghĩ tới chuyện đi ra ngoài ăn uống, đi tới nhà hàng chứ. Quên luôn cái món Gà Rộ-ti mà anh Hùng Sùi giới thiệu hôm nào!
Đầu năm 2021, trước Tết Nguyên Đán, anh Hùng Sùi mất vì bị lây Covid-19, đúng trong thời điểm mà cộng đồng Việt Nam ở miền Nam Cali bị dịch tấn công nặng nề, khi Vaccines vừa mới được cho phép ra & đang chỉ được ưu tiên cho giới y tế...
Buổi chiều đẹp trời của tháng 6, 2021, một năm 4 tháng sau của cái ngày ngồi trên xe ngày nào, đi kiếm chỗ ăn tối tình cờ lại chạy ngang qua nhà hàng Gà Bistro. Chợt nhớ anh Hùng Sùi, vòng xe lại...
Nhà hàng khang trang, sạch sẽ, trang trí kiểu Tây đẹp đẽ nhưng lại xập xình mở nhạc ... Mễ Tây Cơ.
Mấy cô tiếp viên trẻ trẻ xinh xinh, lịch sự, có lẽ là du học sinh vì nói tiếng Việt rành lắm.
- "Ở đây có món nào được khách order nhiều nhất vậy em?"
- "Ah, anh mới tới đây lần đầu ạ? Dạ, có món cơm Gà Rô-ti là được nhiều khách chuộng nhất ạ."
Ôi, đúng là cái món mà anh Hùng Sùi đã giới thiệu đây rồi. Lâu quá, đâu có còn nhớ anh nói món nào, cô tiếp viên nói ra mới chợt sực nhớ lại.
- "Cho anh một dĩa Cơm Gà Rô-ti này nhé em."
Đặt món mà không chút trù trừ tuy trong đầu có nghĩ món này nghe có vẻ khô khan quá!
- "Ăn với cơm đỏ. Anh muốn cơm đỏ hay cơm trắng ạ?"
- "Cơm đỏ là gì vậy em?"
- "Dạ cơm có sauce cà chua ạ"
- "À, cho anh thử nó đi."
Mẹ thì chọn món cơm cháy ăn với cá bông lau kho tộ.
Đồ ăn ra lẹ lắm. Dĩa cơm gà đặt ngay trước mặt bắt mắt, bốc mùi thơm nhè nhẹ của gà chiên, ngửi thấy là phải nuốt nước miếng.
Ngó sơ qua thì cũng hấp dẫn thiệt.
Có cả trái trứng ốp-la đặt trên phần cơm đỏ. Nhưng miếng gà thì cũng nhìn không khác chi món gà chiên từ tiệm KFC (Kentucky Fried Chicken) là mấy.
Lấy con dao cắt gà ra vì đi ăn ngoài không muốn bốc tay vào đồ ăn, nhất là trong thời buổi này.
Miếng gà được cắt ra, lớp da bên ngoài có vẻ dòn lắm, mốt lần nhấn dao xuốt cắt là nghe kêu "roạch roạch".
Thịt gà cắt ra bên trong nhìn ươn ướt có vẻ mềm mại.
Một dĩa mà được tới 4 miếng gà, cũng đáng lắm vì giá không rẻ.
Cắt một hồi thì cũng xong.
Tới lúc cho vào miệng ăn thôi. Trong đầu vẫn nghĩ là món này bị khô, giá nhà hàng cho thêm một chén soup nữa thì hay ho biết mấy.
Và tự dưng bỗng nghĩ anh Hùng Sùi đang kéo ghế ngồi ngay trước mặt mình, cạnh bên mẹ.
Miếng gà đầu tiên bỏ vào miệng nhai, đầu nghĩ là nó cũng sẽ chỉ ... bình thường thôi.
Miếng gà nóng hổi ướp vừa miệng thơm thơm. Miếng da dòn rụm lại một lần nữa kêu "roạch roạch" theo từng lần nhai - răng đóng mở.
Ui, ngon. Đậm đà...
Miếng thứ hai, thử chấm gà vào nước sauce. kèm theo muỗng cơm đỏ, sắn miếng lòng trắng của trứng ốp-la. Thêm luôn một miếng cải chua, tức là trong dĩa có gì thì mình lấy mỗi thứ một tí...
Úi chu choa, trứng ốp-la chiên cháy cạnh vừa đủ, nhai cũng dòn luôn. Tất cả hoà hợp với nhau tạo nên một cái vị đậm đà mà dòn rụm trong miệng. Cha ơi, đã thiệt sự!
Làm như bên đối diện thấy anh Hùng Sùi chỉ chờ có thế, hớn hở ra mặt mà la lên:
- "Đó, anh đã bảo Don rồi mà. Anh đã nói đúng, giới thiệu đúng phải không?"
Anh Hùng Sùi giọng nói đã rổn rảng bẩm sinh, giờ còn cộng với sự háo hức nữa thì nguyên một nhà hàng phải nghe thấy phải ngoái lại nhìn. Ấy thế mà mọi người tỉnh như không, chả một cái ngoái mắt lại...
Bên phía đối diện anh Hùng Sùi đầu đội nón lưỡi trai, miệng cười toác tới mang tai như mờ dần, mờ dần rồi biến mất. Giờ chỉ còn lại mẹ đang nhai rột rột miếng cơm cháy...
Tự dưng xúc động, miếng gà nghẹn ngay cổ.
Nghẹn chút xíu thôi, rồi cũng ăn tiếp, ăn sạch bách dĩa luôn.
Người quản lý ghé tới bàn, tự giới thiệu mình rồi hỏi "Đồ ăn có vừa miệng không ạ?"
- "Vừa gì anh? Ngon quá trời luôn. Tụi này ghé tới qua lời giới thiệu của một người. Và quả đúng như lời anh ấy đã giới thiệu..."
- "Ôi nghe vui quá. Hy vọng rằng em cùng bác hãy trở lại & giới thiệu với bạn bè dùm..."
Tự dưng lại thấy hình ảnh của anh Hùng Sùi hiện ra, đứng cạnh khoác vai anh chàng quản lý mà nháy mắt cười hiền.
Cười đáp lại với nụ cười của anh Hùng Sùi.
Anh chàng quản lý đang thao thao bất tuyệt thấy khách chợt nhoẻn miệng cười thì khựng lại. Rồi chắc vì lịch sự, cười theo.
Mẹ đang ngồi uống nước, lắng nghe, chẳng hiểu trời trăng mây nước gì khi thấy 2 người tự dưng mỉm cười thì cũng hùa cười theo nốt.
Tự dưng cả bàn 3 người cùng ngó nhau mà cười...
Don Hồ
Thứ ba 15 tháng 6, 2021
Một bữa ăn tối ở tiệm Gà Bistro.
NGUỒN:
https://www.facebook.com/photo?fbid=345 ... 0643548996