DON HỒ: "You Are Mine"
  • music123
    Moderator
    Bài viết: 49818
    Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 15, 2020 7:45 am

    Re: DON HỒ: TIỀN RA ÀO ÀO

    by music123 » Thứ 2 Tháng 1 30, 2023 6:17 pm

    TIỀN RA ÀO ÀO

    Sáng mùng năm tết có cái hẹn đưa em Mushu đi mổ mắt cườm. Mushu trên đường tới bệnh viện làm như đoán được nên mặt em buồn như rươi.

    Mushu đã 14 tuổi, mắt yếu.

    Khám phá ra em bị mắt cườm (cataract) vì tròng mắt trở nên đục hơn trước, nếu để lâu không mổ sớm em sẽ có nguy cơ bị đui luôn khi tuổi tác chồng chất hơn thêm.

    Em đau mắt cỡ bao nhiêu thì lúc hóa đơn bệnh viện đưa ra anh Don … đau bụng cỡ bấy nhiêu. Nhưng một khi đã chấp nhận nuôi rồi, yêu rồi thì phải chịu thôi chứ làm cách nào khác hơn bây giờ.

    Mấy người đầu năm đã chúc mình “năm mới tiền ra nhỏ giọt như phin cà-phê” là ai vậy ta, kiếm lại để “mắng vốn” mà quên mất tiệt rồi …

    Đon Hồ
    Thứ năm 26 tháng 1, mùng 5 Tết



    Hình ảnh
    Hình ảnh
  • music123
    Moderator
    Bài viết: 49818
    Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 15, 2020 7:45 am

    Re: DON HỒ: Chiếc áo màu cánh đồng lúa non

    by music123 » Thứ 2 Tháng 1 30, 2023 6:19 pm

    BƯỚC CHÂN NGƯỜI TÌNH


    Đôi bạn quen nhau từ mãi đầu thập niên 90 của thế kỷ trước khi cả hai cùng đang cộng tác và làm việc với trung tâm băng nhạc Asia.

    Qua bao vật đổi sao dời, cuộc đời hai đứa ai cũng có ít nhiều thay đổi nhưng tình bạn vẫn giữ vẹn toàn như ngày nào, vẫn là Đon Hồ & Lâm Thuý Vân của thuở ban đầu chập chững bước vào nghề, vẫn mãi là một bờ vai sẵn sàng khi người kia cần tựa đầu vào để khóc, để thở than…

    2 con đường chạy song song cho suốt một thời gian dài rồi cuối cùng lại giao nhau ở một đoạn. Để rồi “Bước Chân Người Tình” ra đời.

    Nhạc phẩm của nhạc sĩ trẻ Hamlett Trương phóng tác dựa trên tác phẩm “Bước Chân Người Tình” cùng tên của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn trong chương trình Paris By Night 133 “Nguyễn Ngọc Ngạn Giã Từ Sân Khấu” đã đưa đôi bạn một lần nữa trở lại bên nhau dưới ánh đèn màu rực rỡ lung linh như của một thời lãng mạn, của tuổi thanh xuân đầy hoa mộng ngày nào.

    Xin mời quí vị, các bạn click vào link để thưởng thức nhạc phẩm “BƯỚC CHÂN NGƯỜI TÌNH”, hay bước chân ngày nào của đôi bạn trên một vùng trời đầy những kỷ niệm thơ mộng ngọt ngào …

    https://youtube.com/watch?v=mUDQ4xpTKAQ&feature=share

    Don Hồ
    Thứ sáu 27 tháng 1, 2023

    (Tấm hình được tự chụp trên sân khấu, ở cuối chương trình Paris By Night 133, thu hình ở Planet Hollywood Casino & Resort tại Las Vegas)


    Hình ảnh
    Hình ảnh
  • music123
    Moderator
    Bài viết: 49818
    Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 15, 2020 7:45 am

    Re: DON HỒ: SẮC XUÂN

    by music123 » Thứ 4 Tháng 2 01, 2023 5:48 pm

    SẮC XUÂN


    Chỉ là tình cờ ngồi xuống một góc phố để chụp hình kỷ niệm, không ngờ tấm ảnh ra lại màu sắc rực rỡ đến như thế này.
    Trời tuy có nắng nhưng vẫn có chút lành lạnh, mùa xuân đang về ở Bắc Mỹ thật rồi…

    Don Hồ

    Thứ bảy 28 tháng 01, 2023

    (Hình chụp ở downtown thành phố Sacramento, thủ phủ của tiểu bang California)


    Hình ảnh
    Hình ảnh
  • music123
    Moderator
    Bài viết: 49818
    Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 15, 2020 7:45 am

    Re: DON HỒ: Trưởng Thành

    by music123 » Thứ 6 Tháng 2 24, 2023 3:48 pm

    TRƯỞNG THÀNH

    Thoáng thế mà véo một cái lại một năm trôi qua, thời gian chạy lẹ ghê hồn.

    Buổi chiều chở cho Bambam & Mushu ghé công viên bắt gặp một anh bố trẻ đang tập cho đứa bé con khoảng 8 tuổi giữ thăng bằng trên chiếc xe đạp con con, chợt bỗng nhớ tới như mới ngày nào đây trong con xóm nhỏ ở Sài gòn bố cũng lúp xúp chạy theo sau giữ cái xe đạp cho khỏi loạng choạng y như thế.

    Thằng con thời ấy cũng be bé cỡ này, mặt đỏ bừng thật căng thẳng, 2 bàn tay nắm chặt cái ghi-đông xe, miệng thì be be hét như cái còi:

    - "Bố, bố không được thả con ra nhé. Không nhé…"

    Chiếc áo thun 3 lỗ của bố mướt mồ hôi trong buổi trời chiều:

    - "Không đâu, ráng lên, con sắp được rồi. Ráng lên…"

    Thằng con lên tinh thần, tự tin mà đạp đạp cái vòng quay pedal.

    Thế rồi tới một lúc bố vẫn theo sau nhưng đã … buông lỏng tay ra tự lúc nào. Thằng con đang hăng hái đạp, liếc thấy bóng bố không còn ngay phía sau thì hốt hoảng, cái xe lạc tay lái loạng quạng đảo liền, rồi ủi ngay vô cái cột điện té lộn mèo, mặt cà xuống đất rướm máu, môi "ăn trầu"...

    Dĩ nhiên là thằng con òa ra mà khóc, khóc tức tưởi, thảm thiết ghê lắm.

    Bố bế bổng thằng con lên, chạy ngay về nhà, lục lấy alcohn bôi vết thương rồi phết thuốc đỏ lên. Vừa làm bố vừa dỗ dành, và lại dĩ nhiên thằng con vừa đau, vừa tủi thân, được đà làm tới cứ ré lên inh ỏi mà khóc. Và nó chỉ giảm độ xuống còn thút thít xụt xịt thôi khi bố "hối lộ" dúi cho nó chút tiền để qua khu chung cư mà mua kem ăn.

    Tối ấy mẹ về thằng con vẫn còn ráng xụt xịt để … méc mẹ tuy que kem của bố đã nuốt hết tự đời nào. Mẹ xót con, xì nẹc cằn nhằn bố một trận, bố im re…

    Cái thời ấy nếu bố cứ chạy sau & giữ cái yên xe của thằng con mãi không buông thì chẳng biết tới bao giờ thằng con mới tự biết giữ thăng bằng được trên cái xe đạp?

    Và rồi về sau vì những chuyến vượt biên gia đình ly tán một thời gian dài. Tới lúc xum họp lại được, mấy bố con lại sống chung ở miền Nam tiểu bang California, nếu bố cứ mãi bảo bọc không để cho thằng con tự lập, tự quyết định cuộc sống của nó thì tới bao giờ nó mới cứng cáp được nhỉ?

    Hôm nay thằng con lại thêm một năm tuổi, bố thì … ra đi đã cả mười mấy năm trời rồi. Ngồi suy gẫm lại … cũng chẳng biết dọc theo đường đời sau những lần cố tình lơi tay của bố, thằng bé ngày xưa ấy đã dần cứng cáp rồi trưởng thành tự lúc nào?

    Don Hồ
    Thứ tư 22 tháng 02, 2023


    Hình ảnh
    Hình ảnh

Ai đang trực tuyến?

Người dùng duyệt diễn đàn này: Google [Bot] và 69 khách