Đăng trả lời 343 bài viết
DON HỒ: "You Are Mine"
  • music123
    Moderator
    Bài viết: 49309
    Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 15, 2020 7:45 am

    Re: DON HỒ: RA NGÕ KHÔNG GẶP ... GÁI

    by music123 » Thứ 2 Tháng 10 19, 2020 4:34 pm

    CHỚM THU


    Mùa thu đã chính thức trở về ở miền Nam California. Cái lành lạnh dễ thương đã trở về đêm qua khi nằm trùm mền đọc sách, sáng nay khi co ro ngồi ngắm trời mây với ly sữa với chút cà-phê thật nóng trong tay.

    Lác đác đã bắt đầu có lá vàng rơi trên thảm cỏ trước nhà. Lũ chim con mới nở ra ngày nào trong lùm cây hôm nay bắt đầu biết tíu tít hót vang gọi mẹ, chắc cũng đang chuẩn bị xuôi Nam tìm những vùng đất ấm áp hơn.

    Mùa thu là một mùa nhè nhẹ, êm êm, dễ thương nhất trong 4 mùa. Mùa thu là mùa bắt đầu của những ngày lễ lớn liên tiếp nhau...

    Mọi năm thích lắm khi đón mùa thu về nhưng năm nay thì quả thật ... có chút rụt rè.

    Mùa thu cũng là mùa cúm, mùa của những cơn lạnh trở về. Nước Mỹ đã dần mở cửa trở lại. Riêng tiểu bang Florida đã 100% trở lại sinh hoạt bình thường như xưa.

    Nhưng ... trận dịch quái ác vẫn còn ở nguyên đó!

    Những lời hứa hẹn có vaccine thuốc chủng vào cuối tháng 10 này, rồi chẳng biết có sẽ thực hiện được hay không?
    Một người bạn ở bên miền Đông Mỹ được chấp nhận khi xung phong bản thân cùng với mấy chục ngàn người dân ở đủ mọi lứa tuổi khác ở trên nhiều tiểu bang để được thử nghiệm thuốc chủng của Phòng thí nghiệm Moderna ở giai đoạn 3.
    Cầu nguyện thành công cho loại thuốc này và tất cả những loại thuốc đang được thử nghiệm ở khắp nơi trên thế giới.
    Cầu nguyện an bình cho người bạn mình lẫn bao người đã xung phong dâng hiến bản thân để mong thế giới kiếm ra thuốc ngừa.

    Đã bao lần tự bảo mình là không tin, không nghe những lời hứa hẹn nữa. Nhưng rồi khi nghe được tin gì đó lạc quan, lại nhẩy cẫng lên mừng rỡ và để rồi lại ... ỉu xìu như cái bánh xe bị lỗ mọt xì hơi! Để rồi một lần nữa lại tự nhủ sẽ bịt tai bịt mắt lại cho tới khi tận mắt nhìn thấy hàng người xếp hàng để được tới phiên tiêm chủng thì lúc đó mới ăn mừng cũng chưa muộn...

    Hôm qua gặp cô bạn. Cô nghiêng đầu ngó ngó rồi buột miêng hỏi:
    - "Vẫn giữ mái tóc ngắn ngủi như thế này ư?"

    Ở nhiều thành phố ở miền Nam California nơi mình ở, trường học của trẻ em đã rục rịch mở cửa trở lại.
    Cũng tốt thôi, bố mẹ sẽ có cơ hội đi làm trở lại, không còn phải ở nhà trông con.

    Nhưng... Lại cái "nhưng" quá ác. Bịnh dịch lại có thể có cơ hội lại bùng lên trở lại!

    California đã đóng cửa tiểu bang 2 lần thì cũng có thể ... đóng cửa thêm vài lần nữa.

    Không phải "trù ẻo", mà là ngó xa.
    Thời buổi chuyện gì cũng có thể xảy ra.

    Bởi thế mái tóc ngắn ngủn sát da đầu chỉ là một hình thức phòng thủ trước, để khi ấy khỏi phải chạy cuống lên kiếm chỗ ... cắt tóc trước khi mọi thứ lại bị lịnh đóng.

    Chuyện "đẹp-xấu" bây giờ với mình không còn là một vấn đề lớn nữa...
    Và bình thường yêu lắm mùa Noel cuối năm, bày biện ra đầy nhà cho không khí lễ hội bừng bừng.

    Năm nay không biết rồi sẽ ra sao??

    Chắc cũng sẽ vẫn bày ra để cho chính mình & gia đình vẫn giữ được sự lạc quan trong mọi tình huống.

    Sự lạc quan, ôi cần nó lắm trong lúc này...

    Don Hồ
    Chủ nhật 11 tháng 10, 2020


    Hình ảnh
    Sửa lần cuối bởi 1 vào ngày music123 với 0 lần sửa trong tổng số.
    Hình ảnh
  • music123
    Moderator
    Bài viết: 49309
    Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 15, 2020 7:45 am

    Re: DON HỒ: RA NGÕ 0 GẶP ... GÁI

    by music123 » Thứ 3 Tháng 10 20, 2020 11:24 am

    BÍ LÙ

    Từ đầu mùa dịch, nhủ với lòng rằng ít ra trong lúc này là khoảng thời gian mà mỗi ngày mình có thể ráng bỏ ra chút thời gian để biên xuống những cái gì đó mình muốn biên, để ai thích đọc sẽ có thể có được chút khuây khoả trong ngày.

    Cho đến khi nào lại bận rộn trở lại, không còn thời gian nữa, thì lúc đó lại tính sau.

    "Mỗi ngày biên chút gì đó" nói ra nghe thì ... đơn giản lắm, nhưng trên thực tế, với cá nhân mình, thì lại chẳng giản đơn chút nào!

    Vì muốn biên "một cái gì đó" thì ít ra cũng phải có được một ý chính. Rồi kiếm thêm một vài tấm hình minh hoạ màu sắc đẹp đẹp cho đỡ khô khan, rồi từ đó mà cứ tuần tự phăng ra thêm.

    Dịch đến Hoa Kỳ từ giữa tháng 3, đến nay đã hơn nửa năm. Một tuần cần 7 ý.

    Một tháng 30 ý, vẫn tương đối còn ...ok.

    Nhưng giờ đã 7 tháng trôi qua, biên cũng đã gần 200 bài . Xài 200 ý nên ý cũng từ từ cạn dần.

    Những chuyện xảy ra trong ngày, trong nhà ngoài phố, những chuyện chó mèo chim chóc, cũng đã được tận dụng tối đa!
    Thông thường một ngày từ lúc thức dậy đã hay để ý để kiếm ý tưởng. Một khi đã có được một cái gì đó thì hí hửng lắm, vì ý chính đã có rồi thì câu văn sẽ cứ véo véo văng ra, biên chẳng bị lâu.

    Nhưng có những lúc cả ngày kiếm chả ra một thứ gì thú vị để biên thì tối đến cho dù loay hoay trước máy tính cả nửa buổi cũng chẳng có một thứ gì chịu ... văng ra dùm!

    Buổi chiều đang ăn bữa cơm tối thì một chuyện gì đó xảy ra, kéo theo một ý tưởng cũng bật ra theo. Và miếng cơm mà lòng reo vui. Ối chao thật thích quá, thế là tối nay sẽ biên ngon lành, sẽ xong bài sớm để được đi ngủ sớm rồi.
    Ăn xong, dọn dẹp chén bát xong cũng còn sớm quá, nổi hứng bật TV lên kiếm phim ma coi để kiếm chút cảm giác mạnh.
    Còn hơn tuần nữa là lễ ma quỉ, lễ Halloween nên TV đầy dẫy những phim ma.

    Lựa đại một phim có hình đại diện ngó "lạnh người" nhất mà mở lên coi.

    Phim quả "lạnh người" giống như cái hình đại diện, lạnh xương sống liên tu bất tận.

    Hết phim, nhớ lại cái ý để biên bài kiếm ra khi nãy thì nó đã ... biến đi đâu mất đất, nghĩ hoài chẳng còn ra! Đầu óc chỉ luẩn quẩn, lởn vởn cái khuôn mặt ớn lạnh của bà ma với ánh mắt như thôi miên người đối diện trong phim khi nãy.

    Kiếm trong máy được cái hình. Ngồi chăm chăm ngó tấm hình cho cả nửa tiếng mà đầu óc trống rỗng, vẫn chẳng có cái chi để biên ngoại trừ "Nắng vàng chiếu lên rặng núi phía sau đẹp ác ôn!", "cái quần đùi đỏ ác ôn" rồi hết!

    Giờ mà có ai "nhắc tuồng" mà cho mình một ý gì hay ho từ tấm hình là y như cái lò ga được bật lên bén lửa cháy bừng bừng, văn sẽ văng ra veo véo ngay cho coi.

    Tiếc chẳng được ai nhắc...

    Sớm mai phải dậy sớm đi tập thể thao với huấn luyện viên mà giờ cứ ngồi nặn óc mãi thì tới sáng cũng chưa chắc đã biên được gì.

    Tập thể thao nghe nói không ngủ đủ thì cũng bị ho lao sớm, bởi thế ... không ổn, phải lo ngủ sớm!

    Thôi thì đành chấp nhận cái bài hôm nay nó ương ương dở dở như thế này vậy. Ít ra mình biết mình cũng đã có ... cố gắng tối đa.

    Bắt đầu từ ngày mai, bất cứ lúc nào mà có ý gì mà lòi ra, mà văng ra, là phải chụp ngay cây viết mà biên ngay xuống không thì lại quên nữa, lại bị loay hoay nữa.

    Và nếu bữa nào bạn đọc thấy cái bài mà nó cứ ... vẩn vơ, tả trời tả mây, tả hoa tả lá, đọc nó cứ dở dở ương ương, ương ương dở dở, là biết bữa đó mình bị ... "bí lù" nhữ bữa nay rồi nha...

    Don Hồ
    Thứ ba 20 tháng 10, 2020

    Nguồn:
    https://www.facebook.com/photo?fbid=210 ... 6397316421

    Hình ảnh
    Hình ảnh
  • music123
    Moderator
    Bài viết: 49309
    Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 15, 2020 7:45 am

    Re: DON HỒ: BÍ LÙ

    by music123 » Thứ 3 Tháng 10 20, 2020 11:27 am

    THUNG LŨNG CỦA GIỐNG NGƯỜI KỲ LẠ (THE GOBLIN VALLEY)



    Một vùng nên tới để được chiêm ngưỡng & có được những tấm hình chụp thật lạ mắt, nếu bạn đi du lịch hay đi khám phá, cắm trại tại những Công Viên Quốc Gia (the National Parks) ở tiểu bang Utah, là: The Goblin Valley.

    The "Goblin" là những nhân vật người lùn xấu xí & ác độc trong truyện thần thoại của Tây Âu. Và The Goblin Valley quả thật trông rất giống một vùng thung lũng với lổn nhổn cả ngàn giống người này.

    Từ bãi đậu xe của Goblin Valley đi ra chỉ chút xíu, người ta có thể thấy ngay bên dưới là một vùng thung lũng rộng được bao quanh bởi những vách núi có màu đỏ.

    Và trong lòng cái thung lũng đó, dựng đứng cả ngàn những hòn đá lớn chồng lên nhau tạo thành những hình dạng kỳ dị mà nếu có óc tưởng tưởng tốt, bạn sẽ nhìn ra hình ảnh của giống người lùn the Goblin đứng san sát nhau.

    Vùng thung lũng này hơn 170 triệu năm về trước là vùng biển lớn ở trong đất liền. Vì lý do nào đó mà địa lý thay đổi, biển bị cạn đi, cát cộng với bùn đất & những hợp chất khác được thiên nhiên nhào nặn trở thành một vùng thung lũng kỳ lạ, giống như một khung cảnh ở một hành tinh nào khác chứ không phải ở địa cầu.

    Một đặc điểm nữa của Goblin Valley là đường đi vào thung lũng chỉ cần đi không quá ... 10 phút là đã xuống được tới nơi, nếu bạn lười lội bộ & leo núi.

    Vì có nhiều nơi khác, muốn vào được tới nơi mình muốn tới, nhiều khi phải trèo núi, leo lên leo xuống nhiều khi tới 2, 3 tiếng đồng hồ mới tới nơi. Và đường ra trở lại cũng bấy nhiêu thời gian.

    Theo ý kiến cá nhân của mình thì Goblin Valley là một vùng lạ lùng, lạ mắt nhất trong những công viên quốc gia ở Utah. Những nơi khác đẹp kiểu khác, nhưng cũng chỉ toàn là những dốc núi mài mại na ná nhau...

    Don Hồ
    Thứ bảy 10 tháng 10, 2020

    Hình ảnh
    Hình ảnh
  • music123
    Moderator
    Bài viết: 49309
    Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 15, 2020 7:45 am

    Re: DON HỒ: BÍ LÙ

    by music123 » Thứ 3 Tháng 10 20, 2020 11:30 am

    HAI TA LÀ NAI


    Fruita Campground là một nơi cắm trại nằm trong Công viên Quốc Gia Capitol Reef National Park của tiểu bang Utah.
    Nghe gọi là Công viên Quốc Gia, nhưng bạn đừng lầm tưởng đây là một công viên cây cỏ xanh tươi be bé ở gần nhà nhé.
    Mà "Công Viên Quốc Gia" này là những khoảng rừng núi sông hồ hữu tình, mênh mông trùng điệp, được chính phủ bảo tồn, gìn giữ khung cảnh thiên nhiên hoang sơ hùng vĩ, để người dân có thể tới đây cắm trại, nghỉ mát, leo núi để thưởng lãm cái đẹp của xứ sở Hoa Kỳ.



    Và "Fruita Campground" là một khu đất trong Công Viên Quốc Gia Capitol Reef National Park rộng lớn này.

    Trong khu Fruita Campground này, đất được chia ra từng lô đủ để cho đậu một chiếc xe kéo theo một cái camper hay trailer (một dạng nhà di động nho nhỏ trong đó có đủ tủ lạnh, bếp núc, giường ngủ, toilet, v.v...). Hoặc nếu không có camper hay trailer thì người ta có thể mang theo lều để cắm lều trên bãi cỏ.

    Mỗi lô đất còn được một cái bàn dài với 2 hàng ghế 2 bên.

    Khung cảnh trong khu Fruita Campground này rất đẹp & xanh tươi. Có nhiều phòng toilet chung rải rác, rất sạch sẽ, nhưng lại không có phòng tắm.

    Và để có được một chỗ trong khu này, người ta đã phải lên mạng đặt chỗ trước từ 6 tháng đến 1 năm vì chỗ đặt trong những khu công viên quốc gia của chính phủ này hết rất lẹ...

    Ngay trong khu cắm trại Fruita này có một vườn táo & lê, ai muốn vào hái cũng được. Khi ra trả cho mỗi pound trái cây là $1 đô-la Mỹ (mắc hơn giá ngoài siêu thị, nhưng vui).

    Vườn táo chả ai gác. Ngay cổng vườn có để cái thùng & một cái cân. Ai cứ hái trái xong đi ra tự giác cân, tự giác nhét tiền vào thùng, xong là có thể thơ thới xách táo về...

    Hái táo coi thế chứ vui lắm.

    Có những cây sào dài, trên đỉnh sào có cái đồ móc lẫn cái rổ con con.

    Móc vào trái táo, rồi giựt, thì táo sẽ tự rơi xuống cái rổ. Và cứ thế mà ta ... thu hoạch.

    Táo trên cây be bé hơn táo ngoài siêu thị, thế mà vừa ngọt ngọt, chua chua, ăn rất ngon. Bởi thế làm như ai đang ở trong khu campround cũng phải có một lần đi hái táo, vừa vui lại vừa có trái cây ăn.

    Táo nhìn xa xa trên cây thấy đẹp, nhưng khi mang xuống thì nhiều khi bị sâu hoặc bị chim ăn, thấy người ta quăng ngay lại xuống đất thì mình quăng theo, chứ giữ làm chi tí cân xong lại phải trả tiền.

    Ai ngờ những trái táo quăng tùm lum dưới đất ấy lại hấp dẫn, dụ dỗ được bầy nai mon men tới.

    Đang say mê giựt táo, thoáng thấy dáng mấy chú nai, thế là hớt hải quăng ngay cây sào cùng bịch táo, móc máy lẹ ra để chụp hình nai. Dễ gì mà có dịp mà nai mon men lại gần mình như thế này chứ!

    Rừng táo nhẹ nắng.

    Cây táo đẹp, lá xanh thấp thấp lại lấm tấm trái táo đỏ, thêm vào bầy nai tung tăng, khung cảnh như trong phim cinema.
    Đủ cỡ nai: già trẻ lớn bé. Có sừng không sừng, có nai bé xíu người lốm đốm giống chú nai "Bambi" trong phim hoạt hoạ của hãng Walt Dysney.

    Đàn nai tuy có dạn dĩ nhưng vẫn kiếm táo ở chỗ vắng người hơn mà gặm, mắt lúc nào cũng dòm chừng có ai tới gần thì lại lảng ra đi chỗ khác. Bấm chụp mãi mà chẳng được tấm nào ra hồn...

    Phải gần cả tiếng đồng hồ sau mới khám phá ra được cách tốt nhất để tiếp cận bầy nai: không ngó thẳng - bước thẳng, mà liếc lẹ định hướng xong đi giật lùi. Nai có ngó, nhưng làm như không thấy mắt người nên nai đã cảm thấy an tâm hơn.

    Và có công mài sắt có ngày đến sát rạt được nai. Một chú nai ăn táo no căng bụng xong lười lĩnh ra chỗ có vòi nước đang tưới cây nằm bệt xuống để ... tắm mưa.

    Đi giật lùi lài thấy không tỏ thái độ nên làm tới, ngày càng tiến lại gần. Chú nai cũng vẫn thờ ơ chẳng màng để ý. Có lẽ nai tưởng mình cũng là ... nai hay sao đó thì phải?

    "Nai anh" tiến sát tới "Nai em". Sát cạnh luôn.

    "Nai anh" nhè nhẹ, chầm chậm ngồi xuống, "nai em" vẫn chỉ dương mắt ra nhìn, thái độ hợp tác, không chút phòng thủ.

    "Nai anh" làm tới, thò một tay ra vuốt đầu "nai em", nai em vẫn chỉ sững ra mà nhìn mà không động đậy. Nhỏ tới lớn, "nai anh" chưa bao giờ được tiếp cận nai gần đến như thế. Mấy lần trước gần nhất là ... nhai miếng khô nai mà thôi.

    "Nai anh" thung thuớng bấm máy hình lia lịa. "Nai em" hợp tác tối đa.

    Không khí đang tuyệt hay thế thì có tiếng tên bạn tới tấp gọi về để còn đi leo núi.

    Trù trừ nán lại với "nai em" cho đến khi không còn trù trừ được nữa thì mới tiếc rẻ đứng lên bye bye "nai em"
    "Nai em" vẫn chỉ dương mắt ra nhìn.

    Trở lại trại, nguyền rủa tên bạn phá bỉnh. Tên bạn nói:

    - "Ai biết you đang làm gì đâu, thì gọi về sửa soạn đi leo núi thôi. Còn nếu you còn muốn chụp chi nữa thì còn được 15 phút nữa đó. 15 phút trở lại nha."

    Chỉ cần nghe thế thôi là lập tức "nai anh" phóng như ngựa trở lại với "nai em". Không quên lượm thêm 4 quả táo cầm lên tay làm quà.

    Tới nơi, "nai em" vẫn thảnh thơi nằm y hệt chỗ cũ. "Nai anh" vẫn cẩn thận đi giật lùi tới nơi, vẫn nhẹ nhàng ngồi xuống.
    "Nai em" vẫn thờ ơ dương mắt nhình, 2 tai thỉnh thoảng vây vẩy nhè nhẹ.

    "Nai anh" chìa mấy quả táo ra trước chiêu dụ, miêng thì khe khẽ trìu mến gọi "BamBi, Bambi..." Vì "Nai em" có nét giống con Bambi trong phim hoạt hoạ nổi tiếng của Walt Dysney.

    Vừa nghe "nai anh" thủ thỉ trìu mến gọi, "nai em" lập tức vùng đứng phắt dậy, rồi lẹ như cắt phóng một mạch đi tuốt luốt mất dạng.

    Có lẽ hồi giờ do "nai anh" có... khuôn mặt ... ngây thơ, "nai em" cũng đã ngỡ "nai anh" là thành viên trong bầy nai. Mãi cho tới khi "nai anh" bật ra tiếng nói thì "nai em" mới chợt khám phá ra là "nó không phải" nên vùng chạy mất dạng làm "nai anh" chưng hửng cùng tiếc ngẩn ngơ!

    Khuya ấy trăng 16 sáng lắm, "nai anh" thức dậy mò ra khỏi lều đi đi toilet.

    Bầu trời chi chít những sao, "nai anh" xuýt xoa vì lạnh.

    Dưới ánh trăng mờ mờ huyền ảo, bóng một bầy nai đang lù lù chậm rãi, nhẹ như tơ mà bước đi xuyên qua trại, trông như một thước phim thần thoại, chỉ thiếu mỗi ông già Noel với túi quà.

    Chắc chắn trong đám phải có "nai em". Nhưng ráng ngó kỹ kiếm mà cả đám giống nhau quá chẳng kịp nhận ra!

    "Nai em" đi tìm "Nai Anh" để nói bye bye vì biết sáng mai "Nai anh" nhổ trại đi nơi khác rồi.

    Vì sao biết chắc thế?

    Bởi vì đã bảo "nai anh" là "nai" mà.

    Hai ta cùng là nai.

    Bởi thế thần giao cách cảm.

    Chắc thế luôn.

    Hờ...


    Don Hồ
    Thứ sáu 9 tháng 10, 2020
    Hình ảnh
Đăng trả lời 343 bài viết

Ai đang trực tuyến?

Người dùng duyệt diễn đàn này: Google [Bot] và 123 khách