XUÂN RỒI VẪN ĐẾN...
- "Don ơi, con có đi đâu mà có con Như, con để ý giúp em dùm cô với nha Don!"
- "Dạ, cô..."
- "Em nó ngó vậy thôi chứ nó còn dại lắm con."
- "Dạ..."
- "Cô cám ơn Don nhiều lắm."
- "Cô ơi, cô đừng lo. Như Quỳnh là ca sĩ đi show nhiều năm rồi, tụi cháu tự biết lo hết đó cô. Nhưng những khi nào có dịp đi chung với nhau thì cháu cũng đùm bọc nhau mà..."
- "Biết là vậy, nhưng cô vẫn lo Don ơi!"
Đang nói chuyện dang dở với cô Quí thì Như Quỳnh ở đâu về, bước vào.
- "Sorry anh Don, mẹ em cứ như vậy hoài à, khổ ghê!"
Rồi quay sang mẹ, Như Quỳnh trách:
- "Mẹ, mẹ đừng làm phiền anh Don mà..."
- "Oh không đâu, cô đâu có làm phiền gì Don đâu Như Quỳnh?!"
- "Mẹ em cứ vậy hoài à, em đã lớn vậy rồi mà mẹ cứ nghĩ em còn con nít như ngày nào..."
Đang nói thì tự dưng ở đâu có tiếng chó sủa ầm ĩ, át cả câu chuyện. Phải nói lên như hét cầu mới nghe được nhau.
- "Ủa nhà Như Quỳnh mới có nuôi chó hả?"
Như Quỳnh hét lại:
- "Dạ em không có. Chắc chó ở đâu ngoài đường đó."
Chó vẫn gầm gừ sủa ầm. Cô Quí đứng dậy chạy ra phía cửa, cũng nói như hét để át tiếng chó sủa.
- "Cô nghe tiếng sủa quen lắm, không phải chó của con hả Don?"
Oh, nghe cô nói mới để ý, sao giống tiếng con Kino thế nhỉ? Lại có tiếng sủa hoà theo của cả Bambam nữa? Không lẽ ... 2 đứa nó đã chạy theo mình???
Đứng phắt dậy bước vội theo cô Quí ra cửa...
Thế rồi mở mắt ra. Chung quanh tối om, chó vẫn sủa ầm.
Mình đang nằm mớ??
Nhỏm dậy quát la 2 con chó, rồi tung mền bước ra cánh cửa kiếng vén màn ngó ra sân.
Bên ngoài ánh trăng rọi xuống, một chú mèo đang ngoe nguẩy đuôi xoải bước trên bờ tường.
Kino & Bambam sủa ... mèo!!!
Ôi chao tiếng sủa đã giật mình ra khỏi hẳn cơn mơ . Và đây là lần đầu tiên trong giấc mơ mình có ... cô Quí & Như Quỳnh.
Leo lên giường trở lại, không tài nào ngủ lại được. Lan man nhớ lại khuôn mặt cô với mái tóc tém & đôi mắt to...
Cô Quí là mẹ của nữ ca sĩ Như Quỳnh & nhà thiết kế áo dài Tường Khuê. Như bao người mẹ khác ở trên trái địa cầu này, cô Quí rất thương con.
Có một lần trong lúc đang quay video, gọi cô cho một chuyện gì đó. Xong xuôi, cô Quí ngập ngừng hỏi:
- "Lần này bài em nó quay được không Don?"
- "Dạ, bài nào mà Như Quỳnh quay mà không đẹp, không tròn bài thưa cô?"
- "Vậy hả con? Nghe được vậy cô mừng! Cứ mỗi lần bà Như đi quay video là cô lo mà không ngủ được cho tới khi em nó trở về..."
- "Trời, cô đừng lo quá mà bịnh chết cô ơi. Chẳng bao giờ cháu thấy Như quay bài nào mà bị xấu, bị dở cả..."
Nói thế để trấn an cô thôi, chứ biết tỏng lần tới Như đi quay là cô Quí sẽ mất ăn mất ngủ tiếp. Người mẹ nào cũng thế mà...
Rồi 2 năm trước cô Quí bị bạo bịnh mất mà mình đi hát ở xa chẳng hay biết. Lúc nghe được tin thì mọi chuyện đã xong cả vài tháng rồi.
Có gặp Như Quỳnh trong một dịp show chung, có hỏi lan man thăm hỏi thì thấy Như Quỳnh vẫn có vẻ ổn tuy đôi mắt vẫn buồn lắm, thật buồn!
Mà chẳng hiểu sao mỗi lần gặp Như Quỳnh là lại nghe giọng cô Quý như văng vẳng bên tai:
"Có đi đâu có con Như thì con để ý em giúp cô nha Don!"
Dạ!
Ngay cả khi cô chưa nói thế lúc nào đi chung cháu cũng để ý dòm quanh mà.
Nhưng Như Quỳnh mạnh mẽ lắm, chả bao giờ chịu để người khác giúp mình gì đâu.
Có chăng là những cái lặt vặt kiểu như ... nâng dùm nhau cái valise bỏ lên ngăn trên lúc lên máy bay hoặc chia sớt cho nhau tô mì ly sau show khi đói lòng, mà thôi...
Như Quỳnh & Don Hồ đều có một tật rất xấu là ... mê ăn mì gói!
Chẳng biết trong valise bay show của Như Quỳnh thì sao, chứ valise của Don Hồ lúc nào đi đâu cũng phải có ít nhất vài gói mì.
Tuy là dạo sau này ráng bớt ăn rồi vì mì gói độc, toàn bột ngọt, nhưng vẫn mang theo để phòng hờ. Và lúc nào cũng kiếm đủ mọi cớ để tự cho mình xì xụp húp cho bằng được miếng mì mặn mặn cay cay.
Và với những người mê mì gói thì gói mì lúc đói lòng nó quí hơn tất cả mọi thứ trong lúc đó. Bởi thế, show nào mà có Như Quỳnh là thế nào cũng bỏ thêm mì vào phòng khi thấy cần thiết là có mà xì ra cho nhau liền.
Thế rồi, ba Như Quỳnh cũng mới ra đi theo mẹ, theo cô Quí.
Ngay trong mùa dịch mọi thứ đều khó khăn hơn. 3 chị em của Như Quỳnh loay hoay lo đám tang bố cho tươm tất.
Ngày viếng bác trai là ngày mình có hẹn phải đi lấy Covid Test để nộp lên cho Paris By Night (lúc ấy đang trong quá trình quay chương trình Xuân Hy Vọng Paris By Night #131. Ai có mặt ở trường quay đều phải có giấy chứng nhận "Âm Tính" với bệnh dịch).
Xếp hàng đông quá, ra bị trễ giờ.
Khi tới được nhà quàn thì đã đóng cửa, đứng bên ngoài vái bác rồi nhắn tin chia buồn cùng lời xin lỗi với gia đình.
Tiết mục Như Quỳnh có dàn dựng, có vũ công (Như Quỳnh đã chấp nhận & không muốn thay đổi). Thời gian thật gấp rút, ngày hôm sau là ngày Như Quỳnh tập dợt.
Chẳng biết rồi Như Quỳnh đã tập dợt ra sao, có nhớ nổi những gì được chỉ không? Nhưng một điều chắc chắn là: Có công việc liên tiếp đầu óc sẽ bận rộn, sẽ sớm thoát ra được sự ũ rũ- khóc than người ra đi hơn.
Mình biết được thế do 10 năm trước bố mình mất đúng ngay tuần lễ bay show bên Úc Châu. Tuần đầu tiên mình đã bỏ để ở lại làm đáng tang, ở bên mẹ. Tuần lễ sau đó anh MC Nguyễn Ngọc Ngạn gọi về từ Sydney, điềm đạm anh nói:
- "Anh nghĩ em nên bay qua để đi những shows còn lại đi. Em phải đứng dậy mà đi tới, phải mạnh mẽ để bác gái có chỗ dựa, thay vì em cứ ở nhà mà khóc lóc như thế cũng chẳng làm được gì hơn..."
Suy nghĩ thấy anh nói đúng, mình đã đổi vé để bay qua Úc.
Và quả thật công việc đã vực mình dậy sớm hơn mình nghĩ.
Bởi thế, công việc sẽ làm cho Như Quỳnh bớt buồn đau hơn...
Ngày tổng dợt, thấy Như Quỳnh cũng mạnh mẽ lắm. Tinh thần trách nhiệm làm cô dấu hết những nỗi buồn để ráng hoàn tất tốt công việc mình được trao.
Quay video trong khi dịch đang hoành hành thật mạnh ở miền Nam Cali, người lớn tuổi liên tiếp ra đi. Cho nên mọi thứ kỹ càng lắm, chia giờ ra cho từng ca sĩ. Ai xong phận sự rồi về ngay nên mình cũng không biết tiết mục của Như Quỳnh đã ra sao, Như đã hát một bài nhạc Xuân của nhạc sĩ Lam Phương.
Tự dưng khuôn mặt cùng hình dáng cô Quí lại như hiện ra trước mặt:
- "Cô lo quá Don ơi. Bài của em chuyến này được không con?"
Và như lần trước, lại trấn an cô.
Nhưng trong thâm tâm biết chắc chắn lần này cho dù Như Quỳnh có hát, có nhảy múa như thế nào đi chăng nữa ánh mắt của Như Quỳnh sẽ chẳng trong veo được như mọi lần đâu, mà sẽ chứa đựng nỗi buồn mênh mông của cả một đại dương sâu thẳm.
Và rồi đêm đêm, chắc chắn sẽ có những tiếng khóc thút thít, chẳng biết tới bao giờ mới nguôi.
Tội Như Quỳnh.
Tội 3 chị em...
Don Hồ
Chủ nhật 7 tháng 2, 2021
(Hình Như Quỳnh chụp bởi Huy Khiêm, xin từ John Nguyễn bên Thuý Nga. Cám ơn John nhiều)
NGUỒN:
https://www.facebook.com/photo?fbid=267 ... 0643548996